Cao Nguyên

Trăng Bụi Đỏ






 


 xuyên sương, vạch lối qua đồng cỏ
gặp ngõ nhà xưa, khóm trúc lay
vách gỗ nhòe mưa, giăng bụi đỏ
gạch vỡ thềm hoang, rêu phủ dày

nơi này, thơ ngủ trong trăng gió
thuở đã mờ xa, nhớ chật đầy
ba-dang đất đỏ miền thương khó
chập chững theo cha, vỗ luống cày

củi vui tí tách, nhen hồng lửa
buồn chạm lòng thơ, mắt bỗng cay
vết đạn hằn thâm trên bục cửa
nhắc bạn xưa chờ, sau khói mây

lặng lẽ thơ rời trăng bụi đỏ
theo gió ngàn thông reo bước say
xuyên sương, vạch lối qua đồng cỏ
gặp lúc mơ về quê, phút giây !


Cao Nguyên

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 23 tháng 8 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Trăng Bụi Đỏ"